Có ngày nào khó khăn đối với Người hơn ngày Uhud không? Người nói: Quả thật, Ta đã gặp người dân của nàng, và sự khó khăn nhất trong suốt thời gian Ta gặp họ là vào ngày Aqabah.

Có ngày nào khó khăn đối với Người hơn ngày Uhud không? Người nói: Quả thật, Ta đã gặp người dân của nàng, và sự khó khăn nhất trong suốt thời gian Ta gặp họ là vào ngày Aqabah.

Bà 'A-ishah - cầu xin Allah hài lòng về bà - thuật lại rằng bà đã hỏi Thiên Sứ của Allah: Có ngày nào khó khăn đối với Người hơn ngày Uhud không? Người nói: Quả thật, Ta đã gặp người dân của nàng, và sự khó khăn nhất trong suốt thời gian Ta gặp họ là vào ngày Aqabah. Khi Ta đến nhờ Ibnu Yaleel bin Abdul Kulal thì ông ta không chịu giúp. Thế là Ta đã rời đi trong tâm trạng vô cùng buồn bã. Ta đã dừng chân tại Qarn Al-Tha'a-lib trong tâm trạng tuyệt vọng. Ta bất chợt ngẩng đầu lên thì Ta thấy một đám mây đang che mát trên đầu Ta. Ta nhìn kỹ thì thấy đại Thiên Thân Jibril trên đám mây đó. Ngài ấy gọi Ta, nói: "Quả thật, Allah đã nghe thấy lời nói của đám dân của Ngươi đáp lại Ngươi. Chúng đã không chấp nhận Ngươi nên một vị Thiên Thần cai quản núi non được cử phái đến cho Ngươi để Ngươi sai khiến điều gì Ngươi muốn." Liền lúc đó, vị Thiên Thần cai quản núi non chào Salam Ta rồi nói: Này Muhammad, quả thật Allah đã nghe thấy lời đám dân của Ngươi nói với Ngươi. TA chính là Thiên Thần cai quản núi non. Thượng Đế của ta phái ta đến để Ngươi sai khiến điều gì Ngươi muốn. Nếu Ngươi muốn, ta sẽ lấy hai quả núi hai bên đè nát tất cả bọn chúng".

[Sahih (chính xác)] [Do Al-Bukhari và Muslim ghi]

الشرح

Thiên Sứ của Allah đã nói "có" với bà 'A-ishah khi bà đã hỏi Người rằng có ngày nào khó khăn đối với Người hơn ngày Uhud không. Người đã kể cho bà nghe câu chuyện Người đến Ta-if. Câu chuyện là: Sau khi Thiên Sứ kêu gọi dân Quraish ở Makkah đến với Islam và họ đã không đáp lại lời kêu gọi của Người thì Người đã ra đi hướng về vùng Ta-if để truyền tải lời phán của Allah và để kêu gọi dân Ta-if đến với Islam. Nhưng đám dân Ta-if còn ngu muội hơn cả dân Makkah. Họ không những không đáp lại lời kêu gọi của Người mà còn ném đá Người. Họ đã ném đá làm chảy máu gót chân của Người. Người đã đến gặp một trong các lãnh đạo của Ta-if, ông Ibnu Abdul Yaleel bin Abdul Kulal thuộc bộ tộc Thaqeef, nhưng ông ta chịu giúp Người. Thế là Người rời Ta-if trong sự đau buồn và tuyệt vọng. Khi Người đến một nơi được gọi là Qarn Al-Tha'a-lib thì có một đám mây che mát bên trên đầu của Người. Người ngẩng đầu lên nhìn thì thấy đại Thiên Thần Jibril đang ở trên đám mây đó. Ngài ấy giới thiệu Thiên Thần cai quan núi với Người. Vị Thiên Thần cai quan núi liền chào Salam Người và nói: "Quả thật, Thượng Đế của ta phái ta đến để Ngươi sai khiến, nếu Ngươi muốn Ta có thể nâng hai quả núi hai bên lên để đè nát tất cả bọn chúng." Nhưng Thiên Sứ của Allah đã không đồng ý vì tấm lòng nhân hậu của Người, Người nói với vị Thiên Thần cai quản núi: "Không, Ta hy vọng Allah sẽ cho ra từ dòng dõi của họ một thế hệ chỉ thờ phượng một mình Allah và không tổ hợp với Ngài bất cứ điều gì." Và thực sự điều này đã xảy ra. Quả thật, Allah đã cho ra từ dòng dõi của những kẻ thờ đa thần này, những kẻ mà họ đã áp bức Thiên Sứ của Ngài, thế hệ chỉ thờ phượng một mình Allah, không tổ hợp cùng với Ngài bất cứ điều gì.

التصنيفات

Kỷ nguyên Makkah