إعدادات العرض
Tôi đã nhìn thấy bảy mươi người ở Suffah, không một người đàn ông nào trong số họ có vải quấn làm áo.
Tôi đã nhìn thấy bảy mươi người ở Suffah, không một người đàn ông nào trong số họ có vải quấn làm áo.
Ông Abu Huroiroh thuật lại: {Tôi đã nhìn thấy bảy mươi người ở Suffah, không một người đàn ông nào trong số họ có vải quấn làm áo, mỗi người họ chỉ có mỗi mảnh vải để che phần thân dưới hoặc dùng miếng vải khoác lên người, có người buộc mảnh vải lên cổ phần còn lại thả dài đến ống quyển và có người dài đến mắt cá, có người cố lấy tay túm lại mảnh vải một cách miễn cưỡng vi sợ bị lộ phần kín.}
[Sahih (chính xác)] [Do Al-Bukhari ghi lại]
الترجمة
العربية বাংলা Bosanski English Español فارسی Français Bahasa Indonesia Tagalog Türkçe اردو 中文 हिन्दी සිංහල Hausa Kurdî தமிழ் Русскийالشرح
Nhóm người Suffah là các vị Sahabah của Thiên Sứ ﷺ, họ là nhóm người Muhajirin nghèo đã bỏ quê hương, nhà cửa, tài sản mà di cư từ Makkah đến Madinah, trong khi họ rất yêu mến quê hương mình. Nhóm người Suffah nhiều hơn bảy mươi người và Suffah là mái vòm che mát nằm cuối Masjid của Nabi ﷺ, nhóm người nghèo Muhajirin này đã ăn, ngủ và sinh hoạt dưới mái vòm đó. Về quần áo thì họ cứ mặc mãi bộ đồ từ hạ sang đông, ông Abu Huroiroh đã cho biết là trong số những người ở Suffah đã nói: "Không ai trong số họ có áo cả, mỗi người chỉ có vải quấn phần thân dưới hoặc lấy áo choàng khoác lên để che thân". Vào thời điểm đó, những ai choàng trên vai bắt buộc phải có mảnh vải khác che phần thân dưới, ông Abu Huroiroh cho biết không ai có cơ hội mặc như vậy cả mà mỗi người chỉ có một mảnh vải che từ trên xuống dưới giống như đầm ngắn ngày nay. Ông Abu Huroiroh kể những người đàn ông đó đã lấy hai đầu mảnh vải buộc lên cổ để quấn lấy người do không đủ kích thước để họ may một bộ quần áo chỉnh tề, sau khi buộc lên cổ phần vải còn lại che phủ đến ống quyển, có người phủ đến mắt cá và họ cố lấy tay nắm lấy hai bìa vải che kín cơ thể lúc Ruk'ua và quỳ lạy sợ bị lộ phần kín. Đó là hoàn cảnh của đa số Sahabah, họ đã sống nghèo khổ và thiếu thốn vì họ không bận tâm nhiều đến vật chất trần gian cũng như sự hào nhoáng của nó, thậm chí sau khi họ giành được sự vinh quang khi cuộc sống thế gian đã mở ra cho họ thì họ vẫn không bận tâm đến cuộc sống sa hoa của nó, họ đã sống rất giản dị, luôn thỏa mãn với cuộc sống đơn giản, thiếu thốn cho đến khi họ trở về với Allah.