{Tôi không bắt các người thề về bất kỳ lời buộc tội nào chống lại các người, tuy nhiên, đại Thiên Thần Jibril đã đến cho Ta biết rằng Allah Toàn Năng đã tự hào về các người với các Thiên Thần.}

{Tôi không bắt các người thề về bất kỳ lời buộc tội nào chống lại các người, tuy nhiên, đại Thiên Thần Jibril đã đến cho Ta biết rằng Allah Toàn Năng đã tự hào về các người với các Thiên Thần.}

Ông Abu Sa'ed Al-Khudri nói: Mu'awiyah đi đến một nhóm đang ngồi cùng nhau trong Masjid và nói: Việc các người ngồi lại như thế này là gì? Họ nói: Chúng tôi ngồi tụng niệm Allah. Ông Mu'awiyah nói: Các người hãy thề với Allah rằng các người ngồi lại cùng nhau thế này là chỉ để làm điều đó thôi sao? Họ nói: Thề bởi Allah, chúng tôi chỉ ngồi lại với vì điều đó. Ông Mu'awiyah nói: Tôi không bắt các người thề về bất kỳ lời buộc tội nào chống lại các người, và không ai có vị trí như tôi đối với Thiên Sứ của Allah ﷺ như tôi: Thiên Sứ của Allah ﷺ đi ra đến một nhóm Sahabah của Người đang ngồi cùng nhau trong Masjid và nói: Việc các người ngồi lại như thế này là gì? Họ nói: Chúng tôi ngồi tụng niệm và tán dương Allah về việc Ngài đã hướng dẫn chúng tôi đến với Islam. Người ﷺ nói: {các người hãy thề với Allah rằng các người ngồi lại cùng nhau thế này là chỉ để làm điều đó thôi sao?} Họ nói: Thề bởi Allah, chúng tôi ngồi lại với nhau chỉ vì điều đó. Người ﷺ nói: {Tôi không bắt các người thề về bất kỳ lời buộc tội nào chống lại các người, tuy nhiên, đại Thiên Thần Jibril đã đến cho Ta biết rằng Allah Toàn Năng đã tự hào về các người với các Thiên Thần.}

[Sahih (chính xác)] [Do Muslim ghi]

الشرح

Mu’awiyah bin Abu Sufyan đã đi đến một nhóm đang ngồi cùng nhau trong Masjid và hỏi họ về điều mà họ đã tụ tập. Họ nói: Chúng tôi tụng niệm Allah. Vì vậy, ông ấy bắt họ thề rằng họ không muốn gì khác ngoài việc tụng niệm Allah trong buổi ngồi tụ tập. Họ đã thề. Sau đó, ông ấy nói với họ: Tôi không bắt các người phải thề về bất kỳ lời buộc tội nào chống lại các người hoặc nghi ngờ về sự chân thành của các người. Sau đó, ông ấy kể về vị trí của mình với Thiên Sứ của Allah ﷺ và rằng không ai thân thiết với Người ﷺ như ông ấy vốn có, bởi vì Ummu Habibah là em gái của ông, vợ của Thiên Sứ của Allah ﷺ, và vì ông là một trong những người viết sự mặc khải nên ông hiếm khi thuật lại các Hadith. Vì vậy, ông ấy nói với họ rằng Thiên Sứ của Allah ﷺ, một ngày nọ, đi ra và thấy họ đang ngồi trong Masjid để tụng niệm và tán dương Allah vì Ngài đã hướng dẫn họ đến với Islam. Thiên Sứ của Allah ﷺ bắt họ thề giống như Mu'awiyah đã làm với những người bạn đồng hành của ông ấy. Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ, nói với họ về lý do Người tra hỏi họ và yêu cầu họ thề: rằng đại Thiên Thần Jibril đã đến gặp Người và nói với Người rằng Allah Toàn Năng tự hào về các người với Thiên Thần, Ngài nêu phúc lành của các người cho Họ và cho Họ thấy những việc tốt của các người và ca ngợi các người trước mặt Họ.

فوائد الحديث

Hồng phúc của Mu'awiyah và việc ông ấy muốn noi gương Thiên Sứ của Allah ﷺ trong việc truyền đạt kiến ​​​​thức.

Được phép yêu cầu thề không mang tính buộc tội để nhấn mạnh tầm quan trọng của thông tin.

Phước lành của việc ngồi lại với nhau để nhắc nhở và trau dồi kiến thức, và rằng Allah yêu thương việc làm đó và Ngài tự hào về hành động đó với các Thiên Thần.

التصنيفات

Ân phúc của kiến thức, Ân phúc của việc tụng niệm